Khi học sinh chuyên Lý phân tích bài thơ SÓNG
Khi học sinh chuyên Lý phân tích bài thơ SÓNG của Xuân Quỳnh…

Trong thời đại cách mạng bốn chấm không, với sự phát triển như vũ bão của công nghệ thông tin, con người dường như bận rộn hơn, khô khan hơn. Chúng ta quan tâm đến rất nhiều loại sóng, như sóng wifi, sóng 5G, sóng điện từ, sóng viettel, mobile mà quên đi những loại sóng tuy lạc hậu nhưng vô cùng nhân bản, như sóng biển, sóng tình. Và “Sóng” của Xuân Quỳnh là một trong những loại sóng như thế.
Có thể nói, Xuân Quỳnh học kém vật lý. Điều này được thể hiện qua sự thú nhận chân thật của tác giả: “gió bắt đầu từ đâu? Em cũng không biết nữa”. Mặc dù, đây là kiến thức cơ bản, bình thường nhất mà học sinh nào cũng biết. Nhưng có lẽ điều đó không quá quan trọng, việc bỏ qua các kiến thức cơ bản về tự nhiên là điều rất bình thường của những người theo khối C, nhất là nhà báo, nhà văn, nhà thơ, như Xuân Quỳnh. Hơn nữa, Xuân Quỳnh đang yêu. Và khi người ta yêu, thì mọi quy luật toán lý hóa bình thường nhất đều trở nên vô nghĩa. Sóng của Xuân Quỳnh ở đây không đơn thuần chỉ là sóng biển nữa, mà còn là sóng tình, sóng của lòng người, sóng của tâm tư. Nói như vậy, chẳng lẽ những người theo tự nhiên, khô khan thì không thể có những cơn sóng xao động trái với quy luật tự nhiên như thế? Cũng không hẳn, trước khi đi vào phân tích sóng của Xuân Quỳnh, ta hãy đến với một sóng khác, của một người khối A, dù sống trong một thời kỳ xô bổ, bủa vây bởi bao nhiêu thứ sóng, vẫn giữ được sự tỉnh táo nhưng không kém phần lãng mạng:
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Từ những luồng không khí
Có áp suất khác nhau.
Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Chỉ có sóng 4G
Là càng ngày càng rẻ
Trước muôn trùng sóng bể
Anh nghĩ về oai-phai
Nhắn em không chịu rep
Chắc là không online
Dẫu thiên về iOS
Hay ngược về Android
Nhưng nếu không có sóng
Thì cũng bỏ đi thôi.