Tag: học giỏi

  • Đừng nhầm giữa học Tốt và học Giỏi!

    Đừng nhầm giữa học Tốt và học Giỏi!

    Quan điểm cá nhân của anh Nguyen Quang Duy, mời bạn đọc cùng suy ngẫm.

    Người Việt đang nhầm lẫn tai hại giữa: học Tốt và học Giỏi, nhiều phụ huynh cứ có niềm tin mù quáng là con cứ học giỏi là chắc chắn là có vé đi ga “Tương Lai Hạnh Phúc” thế là cứ cố nhồi con học cho đến khi họ nhận ra sự thật bẽ bàng: học giỏi mà không hạnh phúc thì còn bất hạnh hơn học dốt mà biết cái gì là tốt.

    Đừng nhầm giữa học Tốt và học Giỏi! 1

    “Ăn thì phải no, học thì phải giỏi, yêu là phải cưới, cưới là phải sinh con, sinh con thì con cũng phải học giỏi, học giỏi là phải trường chuyên, trường chuyên nhưng còn phải lớp xịn, lớp xịn là phải đỗ đại học, đại học là phải top đầu, top đầu là phải……không thất nghiệp, và không thất nghiệp…..rất có thể phải “chạy” – điều mà những người Giỏi thực sự không bao giờ làm.Bạn thấy đấy, rất nhiều nghịch lý luẩn quẩn hiện có trong xã hội của chúng ta đều ít nhiều liên quan đến một từ: GIỎI. Tuy nhiên, đã bao giờ bạn nghĩ chúng ta chẳng nên cố bằng mọi giá để học quá giỏi? Dưới đây là 5 lý do mà bạn có thể sẽ cực kỳ “phản đối” !

    Đừng nhầm giữa học Tốt và học Giỏi!
    1. Để học giỏi ở Việt Nam cần phải tốn quá nhiều thời gian cho việc học, học trên lớp, học ở nhà, học thêm, học phụ đạo……trong khi một ngày mãi mãi cũng chỉ có 24 giờ do đó, thời gian dành cho những thói quen lành mạnh như chơi thể thao, thư giãn rèn luyện thân thể không có nhiều và càng học lên cao càng bị cắt ngắn, dẫn đến nguy cơ lâu dài: sức khoẻ yếu. Sức khoẻ yếu, học giỏi vô nghĩa!
    2. Để học giỏi ở Việt Nam, bạn cần phải “học đều” – một khái niệm đặc sản nhưng không hề thơm ngon của nền giáo dục Việt Nam, tức là phải học giỏi tất cả các môn, đầu tư thời gian dàn trải để giỏi tất cả các môn đồng nghĩa là rất khó cho bạn để có chặng nghỉ nghĩ về những gì mình yêu thích nhất và có tiềm năng phát triển nhất. Rất nhiều học sinh giỏi cái gì cũng giỏi nhưng chẳng thật sự giỏi cái gì. Rất nhiều học sinh khi được hỏi “Em thích làm gì nhất?”, trả lời “Em không biết.” Một hành trang quá cồng kềnh và bị nhồi nhét chỉ làm cho cuộc hành trình của bạn thêm mệt mỏi. Hãy biết chọn lọc!
    3. Để học giỏi ở Việt Nam, bạn cần phải hấp thụ rất nhiều kiến thức bạn học xong không biết để làm gì? Không là kỹ sư, không theo nghiệp kỹ thuật, bạn sử dụng đạo hàm, sử dụng hàm số, sử dụng tích phân để làm gì……….? Mà muốn sử dụng, bây giờ có vô số phần mềm và ứng dụng làm thay con người những tính toán đó.Bạn có định tự kéo cày trong khi nhà có trâu và có máy? Người ta hay nhắc bạn tiết kiệm điện, tiết kiệm nước, nhưng không ai nhắc bạn tiết kiệm tài nguyên não của chính bạn.
    4. Để học giỏi ở Việt Nam, ít nhiều bạn bị mất một chút tự do, và buộc phải là bản sao tư duy của ai đó. Nói đến Tấm là phải ngoan hiền, nói đến Cám là phải gian ác, trong khi bạn đang nghĩ đến điều ngược lại, nhưng không được đâu, cô không thích điều này! Bạn chưa hiểu, bạn cần học lại, học kỹ hơn, không được, lớp cần 90% học sinh giỏi, chỉ tiêu chỉ được 10% học sinh khá, và tuyệt nhiên không được ai ở lại lớp. Bạn cần phải là một bông hoa đẹp trong vườn hoa toàn Học sinh Giỏi của cả lớp, của trường, trong cánh rừng học sinh giỏi của Thành phố. Việc chấp nhận mất tự do tư duy từ nhỏ trong học đường làm cho bạn dễ chấp nhận hơn với việc mất tự do trong cuộc sống sau này.
    5. Để học giỏi ở Việt Nam, cuộc sống của bạn rất dễ bị mẻ, bị nứt, bị lệch và rất có thể bị vỡ nữa. Bạn còn quá trẻ và non nớt, vì thế nên bạn cần đi học để trưởng thành lên theo năm tháng, nhưng bố mẹ và thầy cô luôn cần bạn phải là số 1, không được là số 2, nhất định phải là số 1, và họ thi nhau chất lên lưng bạn những áp lực nặng nề mà chính bạn cũng không thể biết được đâu là tới hạn. Đến khi bạn kém giao tiếp, ứng xử lúng túng, không biểu đạt ngay cả những gì mình muốn nói, không tự tin giữa đám đông chỉ vì ngoài giờ học bạn không còn người bạn thân nào hơn Facebook, Zalo và máy tính và điện thoại, không có thời gian để quan sát cuộc sống tươi đẹp xung quanh. Coi chừng! Rất có thể, đấy là cách những tờ giấy khen Học sinh giỏi âm thầm đánh cắp tuổi thơ của bạn.

    Vấn đề không nằm ở Bộ Giáo dục, mà nằm ngay trong chính tâm thức mỗi ông bố bà mẹ: có dám để cho con mình học dốt – học theo đúng năng lực của mình hay không, hay sợ dư luận chê cười? Sợ đến chết!

  • TÔI KHÔNG MUỐN CON TÔI HỌC GIỎI

    TÔI KHÔNG MUỐN CON TÔI HỌC GIỎI

    TÔI KHÔNG MUỐN CON TÔI HỌC GIỎI

    “Học thật, thi thật để có nhân tài thật” là bài toán mà Thủ tướng Chính phủ vừa đặt ra cho tân Bộ trưởng Giáo dục Nguyễn Kim Sơn. Nhân dịp này, xin đăng lại bài viết của bạn Kiên Nguyen Anh Beo, một cựu Amser. Bài viết đã nhận được sự đồng tình của rất nhiều cựu Amsers khác.
    Chắc nhiều người sẽ ngạc nhiên và phản đối: cha mẹ ai chẳng muốn con mình thông minh học giỏi? Mà học giỏi thì tốt quá chứ sao, sau này sẽ có điều kiện để vào trường danh tiếng, xin được học bổng và đi học nước ngoài, v.v…
    Đầu tiên tôi xin công nhận là điều mọi người nói hoàn toàn đúng, và xin đính chính: Tôi không muốn con tôi phải học giỏi bằng mọi giá và đặc biệt không muốn con tôi học giỏi trong điều kiện hệ thống giáo dục hiện nay của Việt Nam.

    tôi không muốn con tôi học giỏi
    Ngoài việc “học giỏi”, trẻ con cần phải “làm giỏi” bằng cách tập làm việc nhà từ bé

    Bạn đọc có thể tham khảo thêm bài Lớp mầm non ở Nhật để thấy trẻ con Nhật Bản được hướng dẫn tự lập từ bé như thế nào.

    Tại sao “Tôi không muốn con tôi học giỏi”?

    Những mặt chưa được của hệ thống giáo dục hiện nay của Việt Nam đã được đề cập rất nhiều, tôi chỉ xin nêu một số nhận định cá nhân như sau:
    • Hiện nay khối lượng kiến thức con em chúng ta phải học là thừa. Ví dụ thừa ở kiến thức môn toán cấp 3. Trừ những em xác định sẽ đi chuyên sâu những môn tự nhiên theo nghề nghiệp, còn đối với các em đi theo khối xã hội thì chắc lên đại học sẽ hoàn toàn không cần đến kiến thức toán. Ngoài ra, có những ngành yêu cầu học toán trong chương trình (ví dụ như kinh tế), nhưng sau này khi các em đi làm chắc sẽ không cần đến kiến thức cao hơn là đạo hàm bậc 2, trừ khi các em đó muốn nghiên cứu chuyên sâu kinh tế về mặt lý thuyết.
    • Hiện nay khối lượng kiến thức con em chúng ta phải học là thiếu. Thiếu kiến thức về văn hóa, lịch sử, văn học. Giáo trình lịch sử không đầy đủ và có một số vấn đề đang bị các nhà sử học tranh luận. Môn văn thiếu những tác phẩm văn học đương đại là những sản phẩm đề cập tới cấc vấn đề gần gũi với các em trong cuộc sống hiện tại, với ngôn ngữ hiện tại. Hiển nhiên là nếu các em phải học về những vấn đề mà các em không hiểu, thấy xa lạ thì cũng khó mà đòi hỏi các em say mê và thích thú. Kết quả là phần lớn các em sẽ học có tính chất đối phó.
    • Hiện nay khối lượng kiến thức con em chúng ta phải học là thiếu. Chắc nhiều người sẽ công nhận là phần lớn các em tốt nghiệp đại học xong muốn làm việc được thì phải học lại một số kỹ năng cơ bản, ví dụ như soạn thảo văn bản. Ở đây tôi không muốn nói tới việc xây dựng văn bản theo đúng quy định hành chính nhà nước. Tôi chỉ muốn nói tới việc xây dựng một văn bản một cách mạch lạc, đúng chủ đề.
    • Nếu các em đi học ở trường công lập, hoặc thậm chí ngay tại các trường tư hoặc dân lập nhưng do các giáo viên tư duy theo phong cách của trường công lập giảng dậy, có nhiều khả năng là các em sẽ trở thành đàn cừu: được giới thiệu một số đề mẫu có sẵn, được cung cấp và phải học thuộc một số phương án giải quyết có sẵn, không khuyến khích tư duy độc lập và sáng tạo. Cũng giống như trong đàn cừu, những con đi chệch ra khỏi đàn sẽ bị xua chó ra cắn để trở lại hàng ngũ. Hiện nay một số nơi bắt đầu áp dụng phương thức ra đề mở để khuyến khích tư duy sáng tạo. Nhưng theo tôi vấn đề hiện nay là đội ngũ giáo viên nói chung đã đủ khả năng để chấm những bài tư duy ấy hay chưa, có đủ khả năng chấp nhận lối tư duy khác chuẩn mực của các em hay không.
    • Nếu các em đi học ở trường công lập, nhiều khả năng là các em sẽ phải mất nhiều thời gian để học thêm. Con cái một số người quen của tôi phải học đến hơn 10h tối hàng ngày, mặc dù cháu mới học lớp 1. Như vậy khó mà đòi hỏi các cháu còn niềm say mê học tập lắm, khi mà nhu càu tự nhiên ở lứa tuổi này của các cháu là chơi và phát triển về thể chất. Tôi nghi rằng đây cũng là một trong những nguyên nhân gây ra các bệnh lý học đường như tật về mắt hay cột sống phổ biến hiện nay.
    • Cũng có thể vì các cháu phải dồn hết thời gian vào việc học mà không còn thời gian để chơi, tiếp xúc với các bạn khác cùng trang lứa và qua đó manh nha hình thành các kỹ năng giao tiếp xã hội – hay cũng có thể nói là phát triển trí tuệ cảm xúc, trong khi kỹ năng này có ý nghĩa quan trọng cho cuộc sống trưởng thành của các em không kém gì kiến thức chuyên môn. Thực tế ở nơi tôi làm việc, khi tiếp xúc với các em sinh viên tới thực tập thì các em có thành tích học tập cao nhất trong nhóm chưa chắc đã là những người làm việc hiệu quả.
    Vì vậy, tôi không muốn con tôi học giỏi nếu cái giá phải trả cho thành tích học tập là sự nhồi nhét kiến thức (với một phần không nhỏ các kiến thức có được là không có giá trị thực tiễn cao lắm), nếu cái giá phải trả là việc cháu phải hy sinh thời gian để vui chơi với các bạn cùng trang lứa, nếu cái giá phải trả là áp lực thành tích học tập và áp lực ngay từ trong gia đình, nếu cái giá phải trả là sự mất đi khả năng tư duy độc lập và sáng tạo, nếu cái giá phải trả là thiếu những kỹ năng giao tiếp xã hội.
    Cái tôi mong muốn là con tôi có được niềm ham mê khám phá cái mới, phát triển được khả năng tư duy độc lập, lô-gic và nếu có thể thì sáng tạo, phát triển những kỹ năng xã hội. Tôi mong mỗi ngày cháu đến trường là một ngày vui, để cháu coi việc đến trường là cơ hội để chơi với các bạn, để thực sự học được cái mới mà bản thân cháu thấy thú vị, và cháu không thấy bị áp lực hay tự ti khi các bạn có thành tích học tập cao hơn mình, khi các bạn thi được học bổng đi học nước ngoài mà mình lại không. Vậy nên thành tích học giỏi không phải là ưu tiên số một mà tôi trông đợi ở con tôi. Tôi chỉ muốn con tôi lớn lên thành người bình thường.