dàn âm thanh hội trường, âm thanh lớp học, âm thanh phòng họp, loa trợ giảng

Ăn Thương Uống Nhớ

Ăn Thương Uống Nhớ

Bài viết của anh Nguyễn Song Minh – một người anh chưa gặp bao giờ, chỉ quen biết trên fb nhưng có nhiều tư tưởng, quan điểm mình rất thích vì hợp.

SGK, sách ôn thi, sách tham khảo giá rẻ

Nhà cũ mình trước kia, có một vườn cây bên bờ sông Đà.

Người ta bảo không sai, là “ăn thương uống nhớ”, nên có hai thứ trái cây mình rất thích ăn mà giờ không mấy khi mua, đó là quả na và hồng xiêm. Không mua không phải do tiếc tiền, không mua vì biết thứ mua về không thể ngon như trong ký ức.

Hồi mình tuổi thiếu niên, ba mẹ mình trồng na quanh nhà cùng mấy cây hồng xiêm. Ba là người kỹ tính, cây hồng xiêm trồng không đúng cách nên trái không ngon, ông ấy đào lên trồng lại, tạo ra cây hồng xiêm ngon nhất trên đời với mình.

Cây trái ba trồng, không phải để đãi mình ăn vặt, mà để bán lấy tiền nuôi mình ăn học. Suốt từ khi học lớp 8 đến hết đại học, cơm mình ăn, học phí đem nộp.. đến cả những bữa rượu ốc tập đãi bạn bè là từ cây trái ba trồng trong vườn.

SGK, sách ôn thi, sách tham khảo giá rẻ

Lúc ở nhà, mình trèo cây như Tôn Ngộ Không, cả một rặng na, mình có thể nhảy như sóc từ cây đầu đến cây cuối không để gãy cành mong manh nào. Chẳng cần trèo lên, chỉ đứng dưới gốc cũng đoán được trái nào đủ già để vặt đem rấm chín cho mẹ đem bán.

Hồi đó trái cây nhiều đến mức có lúc hái vẫn lọt, nếu chiều quên là đêm nghe rụng lộp bộp. Là do lũ chim và dơi về rỉa trái chín rớt. Có đêm mưa nghe trái rụng, tò mò vác đèn pin ra soi, thương công ba trồng cây cứ trách mình hồi chiều hái ẩu.

Trái cây rấm chín, không thể so với trái chim ăn. Buổi sáng nhặt vào rổ, lấy dao cắt bỏ phần chim dơi gặm mổ, rồi gọt ăn. Đầu tiên vì tiếc công ba, sau vì nhận ra nó quá ngon so với trái đem bán. Mẹ thì chỉ sợ mình ăn dơ, cứ doạ “Minh ăn quả mồm chim, là lớn lên thành con chim khách ăn quả vườn đêm”. Tất nhiên là vì đã lớn, nên biết mẹ chỉ nói quá.

Thế mà rồi lớn lên, thành con chim khách ăn quả vườn đêm thật. Đêm nay ở một nơi xa ngái quê cũ, nghe mưa rơi lộp bộp trên mái không ngủ được, dưng ăn thương uống nhớ. Thèm một buổi sớm mai nào thức dậy, lại nhặt được quả rụng trên sân, ăn nốt nửa trái quả mà con chim trời đêm qua về ăn vội.

SGK, sách ôn thi, sách tham khảo giá rẻ


Comments

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *