Category: THƠ VĂN

Nơi tôi lưu lại những bài thơ, đoạn văn, truyện ngắn mà cá nhân tôi thấy hay, đọc lên thấy nhiều cảm xúc.

  • Bài thơ đọc ngược đọc xuôi theo 8 cách!

    Các Bài thơ đọc ngược đọc xuôi (còn gọi là thơ nghịch đảo – Lục chuyển hồi văn) là những bài thơ mà đọc xuôi hay ngược đều có ý nghĩa. Ngoài ra, còn có một bài thơ rất kỳ lạ, tựa đề là “Cảnh xuân” có thể đọc ngược, đọc xuôi, cắt đầu, cắt đuôi từng câu mà vẫn cực hay. 

    Bài thơ đọc ngược đọc xuôi hay nhất

    Theo thông tin tham khảo thì bài “CẢNH XUÂN” của tác giả Nguyễn Vân Thiên, còn có bút hiệu Thiện Mỹ Giang. Bài thơ “Cảnh Xuân” không phải là sáng tác “độc lập”, mà được tác giả viết bài thơ này lồng vào 1 truyện ngắn đề là “Khai Bút Đầu Xuân”, và truyện ngắn này đã được đăng trên Tạp chí NGÀN THÔNG số Xuân năm 1972 { Tòa soạn chung với Tuổi Hoa: 38 Kỳ Đồng, Q.3, Saigon)

    Bài thơ đọc ngược đọc xuôi theo 8 cách! 1

    Không biết tác giả là ai, nhưng khi đọc bài thơ này ta vô cùng khâm phục tác giả của bài thơ, càng thêm yêu quý và càng phải giữ gìn vẻ đẹp của tiếng Việt. Vậy mà có kẻ bày ra thứ trò cải tiến nhảm nhí và muốn phá hoại chữ nghĩa của bao thế hệ tổ tiên để lại.

    Cách đọc thứ nhất là đọc xuôi, bình thường:

    “Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
    Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
    Hoa cài giậu trúc cành xuân biếc
    Lá quyện hương xuân sắc thắm tươi
    Qua lại khách chờ sông lặng sóng
    Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người
    Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng
    Tha thướt bóng ai mắt mỉm cười”.

    Đến cách đọc thứ hai, là đọc ngược từ phải sang trái và từ dưới lên:

    “Cười mỉm mắt ai bóng thướt tha
    Bổng trầm đàn hát tiếng ngân xa
    Người đông bến đợi thuyền xuôi ngược
    Sóng lặng sông chờ khách lại qua
    Tươi thắm sắc xuân hương quyện lá
    Biếc xanh cành trúc giậu cài hoa
    Vơi đầy chén rượu thơ vui thú
    Ngời sáng ánh xuân cảnh mến ta”

    Cách đọc thứ ba, là đọc xuôi như cách đọc thứ nhất, nhưng mỗi câu thơ bỏ hai từ đầu:

    “Cảnh xuân ánh sáng ngời
    Thơ rượu chén đầy vơi
    Giậu trúc cành xanh biếc
    Hương xuân sắc thắm tươi
    Khách chờ sông lặng sóng
    Thuyền đợi bến đông người
    Tiếng hát đàn trầm bổng
    Bóng ai mắt mỉm cười”

    Cách đọc thứ tư, là đọc ngược từ phải sang trái, từ dưới đọc lên, mỗi câu thơ lại bỏ hai từ cuối:

    “Mắt ai bóng thướt tha
    Đàn hát tiếng ngân xa
    Bến đợi thuyền xuôi ngược
    Sông chờ khách lại qua
    Sắc xuân hương quyện lá
    Cành trúc giậu cài hoa
    Chén rượu thơ vui thú
    Ánh xuân cảnh mến ta”

    Cách đọc thứ năm là đọc ngược từ phải sang trái, mỗi câu bỏ ba từ đầu:

    “Cười mỉm mắt ai
    Bổng trầm đàn hát
    Người đông bến đợi
    Sóng lặng sông chờ
    Tươi thắm sắc xuân
    Biếc xanh cành trúc
    Vơi đầy chén rượu
    Ngời sáng ánh xuân”

    Cách đọc thứ sáu, là đọc xuôi, mỗi câu bỏ 3 từ cuối:

    “Ta mến cảnh xuân
    Thú vui thơ rượu
    Hoa cài giậu trúc
    Lá quyện hương xuân
    Qua lại khách chờ
    Ngược xuôi thuyền đợi
    Xa ngân tiếng hát
    Tha thướt bóng ai”

    Cách đọc thứ bảy, là đọc xuôi, mỗi câu thơ bỏ bốn chữ đầu:

    “Ánh sáng ngời
    Chén đầy vơi
    Cành xanh biếc
    Sắc thắm tươi
    Sông lặng sóng
    Bến đông người
    Đàn trầm bổng
    Mắt mỉm cười”

    Còn cách đọc thứ tám, là đọc ngược từ dưới lên, mỗi câu lại bỏ bốn từ cuối:

    “Bóng thướt tha
    Tiếng ngân nga
    Thuyền xuôi ngược
    Khách lại qua
    Hương quyện lá
    Giậu cài hoa
    Thơ vui thú
    Cảnh mến ta”

    Các bài thơ đọc ngược đọc xuôi khác

    Hàn Mặc Tử cũng là một nhà thơ có nhiều bài thơ nghịch đảo, xin giới thiệu cùng bạn đọc.

    Bài thơ đọc ngược đọc xuôi theo 8 cách! 2

    Đi thuyền (Hàn Mặc Tử – Lục chuyển hồi văn)

    Bài thơ gốc:

    Bèo trôi nước giợn sóng mênh mông
    Cỏ mọc bờ xa bóng liễu trông
    Chèo vững thiếp qua vời khổ hải
    Chí bền chàng đến vận trung không
    Theo lần nguyệt xế mây mờ mịt
    Hoạ đáp thông reo trống não nồng
    Neo thả biết đâu nơi định trước
    Bèo trôi nước giợn sóng mênh mông

    Đọc ngược:

    Mông mênh sóng giợn nước trôi bèo
    Trước định nơi đâu biết thả neo
    Nồng não trống reo thông đáp họa
    Mịt mờ mây xế nguyệt lần theo
    Không trung vận đến chàng bền chí
    Hải khổ vời qua thiếp vững chèo
    Trông liễu bóng xa bờ cỏ mọc
    Mông mênh sóng giợn nước trôi bèo

    Cửa sổ đêm khuya (Hàn Mặc Tử – Lục Chuyển Hồi Văn)

    Bài thơ gốc:

    Hoa cười nguyệt rọi cửa lồng gương
    Lạ cảnh buồn thêm nỗi vấn vương
    Tha thướt liễu in hồ gợn sóng
    Hững hờ mai thoảng gió đưa hương
    Xa người nhớ cảnh tình lai láng
    Vắng bạn ngâm thơ rượu bẽ bàng
    Qua lại yến ngàn dâu ủ lá
    Hoà đàn sẵn có dế bên tường.

    Đọc ngược:

    Tường bên dế có sẵn đàn hòa
    Lá ủ dâu ngàn yến lại qua
    Bàng bẽ rượu thơ ngâm bạn vắng
    Láng lai tình cảnh nhớ người xa
    Hương đưa gió thoảng mai hờ hững
    Sóng gợn hồ in liễu thướt tha
    Vương vấn nỗi thêm buồn cảnh lạ
    Gương lồng cửa rọi nguyệt cười hoa

    Vô Đề (Vua Tự Đức – Lục Chuyển Hồi Văn)

    Bài thơ gốc:

    Gương tà nguyệt xế đã ngoài song
    Héo hắt sao trông quá sức trông
    Thương bấy thiết tha lòng héo liễu
    Nhớ thêm vàng vọ má phai hồng
    Vương sầu xiết tưởng chi ngôi bắc
    Ðoạn thảm xui buồn vã chạnh đông
    Chàng hỡi biết chăng ai bực bội
    Loan hàng viết thảo tả tình chung

    Đọc ngược:

    Chung tình tả thảo viết hàng loan
    Bội bực ai chẳng biết hỡi chàng
    Đông chạnh vã buồn xui thảm đoạn
    Bắc ngôi chi tưởng xiết sầu vương
    Hồng phai má vọ vàng thêm nhớ
    Liễu héo lòng tha thiết bấy thương
    Trông sức quá trông sao héo hắt
    Song ngoài đã xế nguyệt tà gương

    Đền Ngọc Sơn (Khuyết Danh – Lục chuyển hồi văn)

    Bài thơ gốc:

    Linh uy tiếng nổi thật là đây:
    Nước chắn, hoa rào, một khoá mây.
    Xanh biếc nước soi, hồ lộn bóng,
    Tím bầm rêu mọc, đá tròn xoay.
    Canh tàn lúc đánh chuông ầm tiếng,
    Khách vắng khi đưa xạ ngát bay.
    Thành thị tiếng vang đồn cảnh thắng,
    Rành rành nọ bút với nghiên này.

    Đọc ngược:

    Này nghiên với bút nọ rành rành:
    Thắng cảnh đồn vang tiếng thị thành.
    Bay ngát xạ đưa khi vắng khách;
    Tiếng ầm chuông đánh lúc tàn canh.
    Xoay tròn đá mọc rêu bầm tím;
    Bóng lộn hồ soi nước biếc xanh.
    Mây khoá một rào hoa chắn nước,
    Đây là thật nổi tiếng uy linh.

  • CHẬM LẠI MẸ ƠI!

    CHẬM LẠI MẸ ƠI!

    Trong cuộc sống hiện đại quá vội vã này, đôi khi chúng ta cần chậm lại, sống chậm lại để cảm nhận mọi thứ xung quanh, để thực sự là sống thay vì tồn tại. Chúng tôi xin giới thiệu bài thơ Slow down Mummy của tác giả Rebekah.Knight, người dịch Amy Dương.

    “Bất cứ ai yêu thích âm nhạc hơn tiếng ồn, niềm vui hơn lạc thú, tâm hồn hơn vàng bạc, công việc sáng tạo hơn chuyện kinh doanh, đam mê hơn trò khờ dại, sẽ không thể tìm thấy một mái nhà trong thế giới tầm thường của chúng ta.” – Herman Hesse.

    chậm lại mẹ ơi


    CHẬM LẠI MẸ ƠI!

    Chậm lại mẹ ơi, không cần phải vội,
    Chậm lại mẹ ơi, có gì mà rối?
    Chậm lại mẹ ơi, hãy pha một tách trà.
    Chậm lại mẹ ơi, hãy đến và dành thời gian với con.

    Chậm lại mẹ ơi, chúng ta hãy mang ủng ra ngoài đi dạo, hãy đá vào đống lá, mỉm cười và khúc khích chuyện trò.

    Chậm lại mẹ ơi, mẹ trông mệt mỏi quá,
    Hãy đến ngồi, rúc vào chăn và nghỉ ngơi với con chốc lát.

    Chậm lại mẹ ơi, chén bát bẩn có thể đợi,
    Chậm lại mẹ ơi, cùng chơi đùa, nướng bánh nào!

    Chậm lại mẹ ơi! Con biết mẹ làm việc rất nhiều, nhưng mẹ ơi, đôi khi thật tuyệt khi mẹ dừng lại.

    Hãy ngồi với chúng con một chút,
    Lắng nghe ngày của chúng con.

    Tận hưởng những khoảnh khắc quý giá,
    Bởi vì tuổi thơ của chúng con sẽ không mãi ở đây…

  • Nước vối quê hương

    — Nguyễn Trọng Định

    Đêm rừng già đi nghe mưa rơi
    Một mảnh áo tơi che chẳng kín người
    Nước chảy qua môi hớp từng ngụm nhỏ
    Lại nhớ mẹ ngồi bên ấm giỏ
    Nước vối đặc nồng ngọt ngào chuyện cũ
    Ôi nhớ sao,
    Mảnh vườn quê hương ta đó
    Cây vối già bạc phếch nắng mưa
    Mỗi nhánh mốc gầy đều in dấu tuổi thơ
    Tháng năm tới cành chỉ còn thấy nụ
    Nụ chín vàng mẹ lấy vào dấm ủ
    Hạt khô giòn trong nắng nhỏ xôn xao
    Rồi những ngày ngâu tràn chum nước gốc cau
    Những tháng rét trải rơm làm ổ ngủ
    Bắc ấm nước mưa, con ngồi nhóm lửa
    Nụ tích mấy mùa mẹ lại sẻ ra pha
    Chén nước ấm nồng ngai ngái vị thuốc ta
    Mà nhấp khỏi cứ ngọt hoài đầu lưỡi
    Con ủ tay dưới nắp bông nóng hổi
    Nghe rì rầm câu chuyện cũ năm nao
    Có gà chín cựa, ngựa chín hồng mao
    Trận thuỷ chiến nước dâng lên cuồn cuộn
    Cô láng giềng lén song nghe trộm
    Bỗng hỏi dồn: -Sơn Tinh thắng hay không?
    Mẹ ơi!
    Quê ta đêm nay có nặng hạt mưa giông
    Ấm vối đặc chắc vẫn nồng trong giỏ
    Tháng năm rồi vối trong vườn kết nụ
    Cô láng giềng còn hái giúp mẹ không?
    Chúng con đi giữa rừng đêm mưa xối
    Lòng vẫn ngọt ngào vị nước vối quê hương
    Súng chắc trong tay, gạo cuốn bên sườn
    Theo bước chân nhau gạt cây băng tới
    Đất nước mình còn đạn thù cày xới
    Giục giã chúng con nhanh bước trong mưa
    Mẹ hãy nói giùm con cô gái tuổi thơ.
    – Ta sẽ chẳng như Sơn Tinh thuở trước
    Con sẽ về với bao nhiêu hẹn ước
    Bên ấm vối nồng kể lại mẹ những chiến công
    Thoang thoảng đầu nhà nụ vối đưa hương.

  • Phía khác

    — Nguyễn Đức Tùng

    Dưới cánh bướm mùa thu
    Về đậu vách tường đêm
    Những cánh rừng yên ngủ

    Ở phía sau cánh cửa
    Ngồi khóc người đàn ông

    Phía sau mặt trời hồng
    Có một vầng trăng khuyết
    Em từ từ trút hết
    Ánh sáng vào ngày anh

    Phía dưới một bàn chân
    Có một bàn chân khác
    Đã dẫm ngày xuân xa

    Từ trên vầng mây qua
    Có người vừa rơi xuống

    Ở dưới mỗi gốc cây
    Xương một con chim nhỏ

    Ở phía sau tờ giấy
    Có những chữ
    Còn bay.

  • Vườn Xưa

    — Tế Hanh

    Mảnh vườn xưa cây mỗi ngày mỗi xanh
    Bà mẹ già tóc mỗi ngày mỗi bạc
    Hai ta ở hai đầu công tác
    Có bao giờ cùng trở lại vườn xưa?

    Hai ta như ngày nắng tránh ngày mưa
    Như mặt trăng mặt trời cách trở
    Như sao hôm sao mai không cùng ở
    Có bao giờ cùng trở lại vườn xưa?

    Hai ta như sen mùa hạ cúc mùa thu
    Như tháng mười hồng tháng năm nhãn
    Em theo chim đi về tháng tám
    Anh theo chim cùng với tháng ba qua

    Một ngày xuân em trở lại nhà
    Nghe mẹ nói anh có về anh hái ổi
    Em nhìn lên vòm cây gió thổi
    Lá như môi thầm thĩ gọi anh về

    Lần sau anh trở lại một ngày hè
    Nghe mẹ nói em có về bên giếng giặt
    Anh nhìn giếng, nước sâu trong vắt
    Nước như gương soi lẻ bóng hình anh

    Mảnh vườn xưa cây mỗi ngày mỗi xanh
    Bà mẹ già tóc mỗi ngày mỗi bạc
    Hai ta ở hai đầu công tác
    Có bao giờ cùng trở lại vườn xưa?
    —1957

  • Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa

    Lưu Quang Vũ

    Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa
    Xoá nhoà hết những điều em hứa
    Mây đen tới trời chẳng còn xanh nữa
    Nắng không trong như nắng buổi ban đầu.

    Cơn mưa rào nối trận mưa ngâu
    Xoá cả dấu chân em về buổi ấy
    Gối phai nhạt mùi hương bối rối
    Lá trên cành khô tan tác bay.

    Mưa cướp đi ánh sáng của ngày
    Đường chập choạng trăm mối lo khó gỡ
    Thức chẳng yên dở dang giấc ngủ
    Hạnh phúc con người mong manh mưa sa.

    Bản nhạc ngày xưa khúc hát ngày xưa
    Tuổi thơ ta là nơi hiền hậu nhất
    Dẫu đường đời lắm đổi thay mệt nhọc
    Tựa đầu ta nghe tiếng hát ru nhau.

    Riêng lòng anh anh không quên đâu
    Chỉ sợ trời mưa đổi mùa theo gió
    Cây lá với người kia thay đổi cả
    Em không còn màu mắt xưa.

    Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa
    Thương vườn cũ gẫy cành và rụng trái
    Áo em ướt để anh buồn khóc mãi
    Ngày mai chúng mình ra sao em ơi.

  • Hãy uống nước từ dòng suối nơi ngựa uống

    Hãy uống nước từ dòng suối nơi ngựa uống

    “Hãy uống nước từ dòng suối nơi ngựa uống
    Con ngựa chẳng bao giờ uống nước xấu đâu
    Hãy đặt giường nơi chú mèo nằm ngủ
    Ăn trái cây có dấu vết của chú sâu
    Hãy chọn nấm có côn trùng đậu lại
    Hãy trồng cây nơi chuột chũi dũi đất lên
    Xây nhà bạn nơi rắn nằm sưởi ấm
    Đào giếng nơi loài chim tránh nắng rền
    Đi ngủ và thức giấc cùng lũ chim – bạn gặt hái những ngày vàng thóc lúa
    Ăn nhiều màu xanh – bạn có đôi chân và trái tim khỏe như những sinh vật rừng sâu
    Bơi thường xuyên, bạn sẽ thấy mình sống trên trái đất như cá trong làn nước,
    Ngắm bầu trời luôn khi có thể, suy nghĩ bạn sẽ nhẹ bẫng và trong suốt
    Hãy im lặng nhiều, nói thật ít – sự tĩnh lặng sẽ đến trong tim, tâm hồn bạn an tĩnh và tràn đầy bình yên.”

    Đây là một bài thơ của Saint Seraphim of Sarov, bản dịch của Nguyễn Quỳnh Mai.

    Hãy uống nước từ dòng suối nơi ngựa uống 3

    Seraphim of Sarov, tên khai sinh là Prókhor Isídorovich Moshnín [Про́хор Иси́дорович Мошни́н], là một trong những vị thánh Nga nổi tiếng nhất và được tôn kính trong Giáo hội Chính thống phương Đông. Ông thường được coi là người vĩ đại nhất của thế kỷ 18.

    Bản tiếng Anh của bài thơ như sau:

    Drink water from the spring where horses drink. The horse will never drink bad water.
    Lay your bed where the cat sleeps.
    Eat the fruit that has been touched by a worm.
    Boldly pick the mushroom on which the insects sit.
    Plant the tree where the mole digs.
    Build your house where the snake sits to warm itself.
    Dig your fountain where the birds hide from heat.
    Go to sleep and wake up at the same time with the birds – you will reap all of the days golden grains.
    Eat more green – you will have strong legs and a resistant heart, like the beings of the forest.
    Swim often and you will feel on earth like the fish in the water.
    Look at the sky as often as possible and your thoughts will become light and clear.
    Be quiet a lot, speak little – and silence will come in your heart, and your spirit will be calm and full of peace.”

  • Ăn Thương Uống Nhớ

    Ăn Thương Uống Nhớ

    Ăn Thương Uống Nhớ

    Bài viết của anh Nguyễn Song Minh – một người anh chưa gặp bao giờ, chỉ quen biết trên fb nhưng có nhiều tư tưởng, quan điểm mình rất thích vì hợp.

    Nhà cũ mình trước kia, có một vườn cây bên bờ sông Đà.

    Người ta bảo không sai, là “ăn thương uống nhớ”, nên có hai thứ trái cây mình rất thích ăn mà giờ không mấy khi mua, đó là quả na và hồng xiêm. Không mua không phải do tiếc tiền, không mua vì biết thứ mua về không thể ngon như trong ký ức.

    Hồi mình tuổi thiếu niên, ba mẹ mình trồng na quanh nhà cùng mấy cây hồng xiêm. Ba là người kỹ tính, cây hồng xiêm trồng không đúng cách nên trái không ngon, ông ấy đào lên trồng lại, tạo ra cây hồng xiêm ngon nhất trên đời với mình.

    Cây trái ba trồng, không phải để đãi mình ăn vặt, mà để bán lấy tiền nuôi mình ăn học. Suốt từ khi học lớp 8 đến hết đại học, cơm mình ăn, học phí đem nộp.. đến cả những bữa rượu ốc tập đãi bạn bè là từ cây trái ba trồng trong vườn.

    Lúc ở nhà, mình trèo cây như Tôn Ngộ Không, cả một rặng na, mình có thể nhảy như sóc từ cây đầu đến cây cuối không để gãy cành mong manh nào. Chẳng cần trèo lên, chỉ đứng dưới gốc cũng đoán được trái nào đủ già để vặt đem rấm chín cho mẹ đem bán.

    Hồi đó trái cây nhiều đến mức có lúc hái vẫn lọt, nếu chiều quên là đêm nghe rụng lộp bộp. Là do lũ chim và dơi về rỉa trái chín rớt. Có đêm mưa nghe trái rụng, tò mò vác đèn pin ra soi, thương công ba trồng cây cứ trách mình hồi chiều hái ẩu.

    Trái cây rấm chín, không thể so với trái chim ăn. Buổi sáng nhặt vào rổ, lấy dao cắt bỏ phần chim dơi gặm mổ, rồi gọt ăn. Đầu tiên vì tiếc công ba, sau vì nhận ra nó quá ngon so với trái đem bán. Mẹ thì chỉ sợ mình ăn dơ, cứ doạ “Minh ăn quả mồm chim, là lớn lên thành con chim khách ăn quả vườn đêm”. Tất nhiên là vì đã lớn, nên biết mẹ chỉ nói quá.

    Thế mà rồi lớn lên, thành con chim khách ăn quả vườn đêm thật. Đêm nay ở một nơi xa ngái quê cũ, nghe mưa rơi lộp bộp trên mái không ngủ được, dưng ăn thương uống nhớ. Thèm một buổi sớm mai nào thức dậy, lại nhặt được quả rụng trên sân, ăn nốt nửa trái quả mà con chim trời đêm qua về ăn vội.